Chị em thất lạc hơn 50 năm bất ngờ đoàn tụ khi điều trị Covid-19

Trong cái rủi có cái may, phép màu vẫn xảy ra đối với những người tưởng chừng là kém may mắn nhất năm 2020 – những bệnh nhân dương tính với Covid-19.

Một ngày bình thường vào tháng 6 ở Trung tâm phục hồi chức năng Nebraska, Mỹ điều dưỡng viên 53 tuổi Bev Boro đang lướt qua danh sách bệnh nhân thì đột nhiên dừng lại ở cái tên Doris Crippen.

“Tôi liên tục lặp lại ‘Lạy chúa, đây hẳn là chị ấy rồi’”, bà Boro kể lại.

Bà đã không gặp lại chị gái của mình trong hơn 50 năm, dẫu cả hai người đã bỏ bao công sức để tìm người chị em thất lạc của mình.

Cuộc trùng phùng hiếm có xảy ra khi bà Crippen, 73 tuổi, nhập viện sau chẩn đoán nhiễm Covid-19. Ban đầu, bà tưởng mình cảm cúm nên nằm mê man trên giường trong nhiều ngày liền và cảm thấy kiệt sức.

“Càng ngày tôi càng yếu đi trông thấy”, bà Crippen kể lại.

Một ngày nọ, sau khi ngã khỏi giường lúc đang với tay lấy cốc nước và không thể gượng dậy nổi, bà đã nằm tuyệt vọng trên sàn trong hơn một ngày trời cho đến khi con trai phát hiện và vội vã đưa bà đến bệnh viện.

Bà Crippen điều trị tại Trung tâm y tế Nebraska trong hơn một tháng. Sau khi vượt qua cơn bạo bệnh và xét nghiệm âm tính với virus corona, bà được chuyển đến Dunklau Gardens – trung tâm chăm sóc phục hồi chức năng ở Fremont, Nebraska. Bà Boro đã làm việc tại trung tâm này trong hơn 20 năm.

Không ai trong số hai chị em từng nghĩ đến chuyện có phép màu nào đó sẽ giúp họ gặp lại nhau, nên việc đoàn tụ trong hoàn cảnh này là điều nằm ngoài sức tưởng tượng.

Từ quá khứ bị chia cắt…

Boro và Crippen là chị em cùng cha khác mẹ. Cha của hai người đã kết hôn 3 lần và có tổng cộng 10 người con, trong đó Crippen là người lớn nhất còn Boro là người trẻ nhất.

Lần cuối Crippen nhìn thấy Boro là vào năm bà 20 tuổi. Khi Boro chưa đầy 6 tháng tuổi, chính quyền Nebraska cho rằng cha mẹ của bà không phù hợp để chăm sóc bốn anh chị em của bà nên đã đưa họ về làm con nuôi của những gia đình khác nhau.

Cả hai chị em đều lớn lên ở Nebraska, cùng dành nhiều năm trời tìm kiếm nhau song vận may đã không mỉm cười với họ cho đến khi cả hai đoàn tụ trong hoàn cảnh hết sức đặc biệt này.

“Khi nhìn thấy tên của Doris trên bảng danh sách bệnh nhân, tôi đã rất lo lắng”, bà Boro nói. “Tôi có thể cảm nhận thấy tim mình đập nhanh và mạnh như thế nào”.

Biết bà Crippen mắc chứng nặng tai, bà Boro đem theo một tấm bảng trắng nhỏ bên người khi đến gặp người chị thất lạc của mình. Bà viết tên của người cha Wendall Huffman lên bảng rồi đưa bà Crippen xem.

Gần như ngay lập tức, người phụ nữ 73 tuổi lên tiếng: “Đó là tên của bố tôi”.

“Sau đó tôi chỉ về phía mình và đáp: ‘Đó cũng là bố của tôi’”, bà Boro kể lại. Sau một chuỗi những động tác tay và cử chỉ ra dấu rằng mình là em của bà Crippen, bà Boro đưa bảng tên của mình cho người chị thất lạc xem.

Mắt bà Crippen ngấn lệ. “Em có đôi mắt của ông ấy”, người chị lên tiếng, hồi ức về người cha quá cố ập về trong hai chị em.

Hai người phụ nữ vừa bất ngờ vừa hạnh phúc, nghẹn ngào ngồi nhìn nhau không nói nên lời.

“Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tìm lại được em ấy. Đêm đó tôi không thể ngủ nổi vì quá sung sướng”, bà Crippen kể lại.

Dù phải vật lộn để giành giật mạng sống từ tay tử thần mang tên Covid-19, bà Crippen vẫn coi cơn bạo bệnh thập tử nhất sinh vừa rồi là “một phước lành, một sự may mắn” bởi đã cho bà cơ hội đoàn tụ với gia đình.

“Tôi là người hạnh phúc nhất thế giới”, bà Crippen nói. “Không thể tin nổi là tôi cuối cùng cũng tìm thấy em gái mình”.

…đến cuộc đoàn tụ nằm ngoài sức tưởng tượng

Kể từ cuộc hội ngộ hôm 27/6, hai chị em đã dành nhiều thời gian bên nhau, chia sẻ những câu chuyện, những lời tâm tình, như một cách để bù lại khoảng thời gian xa cách. Trong nhiều năm qua, bà Boro đã kết nối với bốn anh chị em qua Facebook và đã giúp Crippen gặp họ qua các cuộc gọi video trực tuyến.

Dẫu hai người không biết nhiều về nhau khi mới gặp lại, “nhưng chúng tôi có một sự kết nối hết sức sâu sắc và đặc biệt”, bà Boro nói. “Sự tái ngộ này thực sự đã thay đổi cuộc đời tôi”.

Cuộc đoàn tụ này cũng đem đến niềm vui, hy vọng và sự hứng khởi cho đội ngũ y tế làm việc tại bệnh viện, đặc biệt là khi tình hình dịch Covid-19 tại Nebraska vừa trải qua một thời kỳ hết sức đen tối với gần 27.000 ca nhiễm và 338 ca tử vong đã được ghi nhận tại bang này tính đến ngày 3/8.

“Mắt tôi tự nhỏ lệ mỗi khi nghĩ đến cuộc tái hợp nhiệm màu này”, giám đốc Jayma Brown của Dunklau Gardens chia sẻ. “Khi đại dịch đang trong giai đoạn tồi tệ nhất, đây rõ ràng là một câu chuyện ngoài quá đỗi tuyệt vời”.

Hai chị em đang lên kế hoạch tổ chức một buổi họp mặt gia đình và hi vọng gặp lại các anh chị em khác, vốn đã xa bị chia cách với nhau trong hơn nửa thế kỷ.

Con và cháu của hai người phụ nữ may mắn cũng hết sức vui mừng cho cuộc đoàn tụ này. “Thực sự tôi vẫn chưa cảm thấy hết ngạc nhiên”, Samantha Crippen, 28 tuổi, cháu gái bà Crippen, chia sẻ. “Tôi không thể diễn tả sự vui sướng của mình dành cho bà. Bà ấy xứng đáng với phước lành này”.

Đại Hoàng (Theo Washington Post ) – Zing

Leave a Reply